TRONG TÂM TOÀN LÀ PHẬT A DI ĐÀ, NGOÀI PHẬT A DI ĐÀ RA, CHỈ LÀ MỘT HẠT BỤI CŨNG KHÔNG DÍNH MẮC

TRONG TÂM TOÀN LÀ PHẬT A DI ĐÀ,

NGOÀI PHẬT A DI ĐÀ RA CHỈ LÀ 

MỘT HẠT BỤI CŨNG KHÔNG DÍNH MẮC

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Mật Tông khó hơn Tịnh Độ, họ không lìa ô nhiễm, họ có bản lĩnh này. Trong ô nhiễm tâm họ không nhiễm ô, thật thanh tịnh. Nhưng Tịnh Độ Tông, có công đức siêu việt chánh giác tịnh. Điều này quả thật không thể nghĩ bàn, điều này đúng là không có gì sánh được.

Chúng ta học Kinh Vô Lượng Thọ mới biết, đó là đới nghiệp vãng sanh. Sanh đến Thế Giới Cực Lạc, được bốn mươi tám nguyện của Phật A Di Đà gia trì. Quý vị muốn hỏi họ, họ sanh đến Thế Giới Cực Lạc, mang theo một thân tội nghiệp, nhưng họ thật sự đã vãng sanh.

Vãng sanh đến Thế Giới Tây Phương Cực Lạc là như thế nào?

Quý vị đọc bốn mươi tám nguyện, đó chính là tình hình họ ở Thế Giới Cực Lạc, quá thù thắng. Thiền Tông, Tánh Tông, Tông Môn, Giáo Môn, đến Mật Tông cũng không sánh bằng họ, quý vị mới biết pháp môn này thù thắng vô cùng. Chúng ta gặp được nó, nếu không nắm bắt thật chặt, trong đời này chắc chắn thành tựu, như vậy là sai lầm của chúng ta.

Tôi thường khuyên chư vị đồng học, trong tâm chúng ta chỉ có một vị Phật A Di Đà. Phật A Di Đà tức là tâm tôi, tâm tôi tức là Phật A Di Đà.

Trong Hệ Niệm Pháp Sự, Thiền Sư Trung Phong khai thị cho chúng ta như vậy. Lời này là thật, không phải giả, chúng ta không được xem thường, nó rất quan trọng. Tương ưng với điều này, ở đây tức là Tịnh Độ, Tịnh Độ tức là ở đây, ý này càng sâu sắc.

Khi nào ta chứng được?

Trong tâm toàn là Phật A Di Đà, ngoài Phật A Di Đà ra dù chỉ một hạt bụi cũng không dính mắc. Quý vị đã nhìn thấy, ngay ở đây nhìn thấy Thế Giới Cực Lạc.

Đây chính là Bồ Tát Đại Thế Chí nói, nhớ Phật niệm Phật, hiện tại tương lai nhất định thấy Phật, không tuyệt vời ư?

Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng, chỉ có pháp này là thật, nó không phải hư vọng. Ở đây chúng ta phải đặc biệt chú trọng, thú nhập đại Niết Bàn, đây gọi là pháp môn.

Tứ Giáo Nghĩa Tam, Tứ Giáo Nghĩa có bốn quyển, trong quyển thứ ba nói: Môn, lấy năng thông làm nghĩa, nghĩa là thông đạt không có chướng ngại. Phật Giáo sở toàn chánh tứ cú pháp. Đây chính là tứ pháp, Đức Phật dạy tất cả chúng sanh.

Thứ nhất là giáo pháp, phương pháp dạy học, ngày nay chúng ta gọi là ngôn ngữ văn tự. Ngôn giáo, thân giáo đều thuộc về phương pháp dạy.

Thứ hai là lý pháp, tức là y cứ lý luận trong dạy học, y cứ lý luận gì?

Tự tánh thanh tịnh viên minh thể, Quốc Sư Hiền Thủ nói cho chúng ta biết, đây là y cứ luận lý Chư Phật Thế Tôn giảng Kinh dạy học, giáo hóa tất cả chúng sanh. Ngày nay chúng ta thường gọi là chân lý, vĩnh hằng bất biến, bất sanh bất diệt.

***