THẤY ĐƯỢC RÕ RÀNG RỒI SẼ CÓ SỰ LỰA CHỌN, ĐÓ LÀ GÌ? LÀ SỰ CHỌN LỰA CỦA TRÍ HUỆ

THẤY ĐƯỢC RÕ RÀNG RỒI SẼ

CÓ SỰ LỰA CHỌN, ĐÓ LÀ GÌ?

LÀ SỰ CHỌN LỰA CỦA TRÍ HUỆ

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Phước báo như Càn Long, phải mấy chục đời tu tập, mới được hưởng quả báo như vậy. Nói cho quý vị biết, mấy chục đời tu tập, một đời làm Hoàng Đế là hết.

Hưởng hết phước báo rồi, Hoàng Đế Càn Long sẽ đi đâu?

Đời sau lại đầu thai đến cõi người này, nhưng không được huy hoàng như vậy nữa.

Vì sao?

Bởi ông ấy còn chút phước dư, hưởng hết phước báo nhưng còn chút phước dư, giống như tập khí vậy, vẫn còn được mấy lần làm người ở cõi nhân gian này. Cuộc sống cũng tạm ổn, nhưng đời sau kém hơn đời trước một chút. 

Nếu thật sự thông minh giống như Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni cũng là Vương Tử, nếu không xuất gia là người kế thừa vương vị.

Nói thật cũng không thua kém gì Càn Long đâu. Đời đời kiếp Đức Phật Thích Ca Mâu Ni tích lũy công đức, Ngài sẽ làm vị Hoàng Đế giỏi.

Nhưng Ngài đã biểu diễn cho ta xem, Ngài làm Phật. Đời này Ngài ở cõi nhân gian tu chứng quả vị cứu cánh viên mãn, đúng là thông minh tuyệt đỉnh. Chúng ta hãy bình tĩnh quan sát sự việc này, sẽ khai mở trí huệ, sẽ không còn mê mờ trong vật chất dục vọng nữa. Một đời chứng được quả Phật cứu cánh viên mãn.

Đó là gì?

Là duyên bất đồng. Càn Long tu phước báo nhiều như thế, từ nhỏ đã ở Hoàng Cung, ngày nay gọi là tiếp nhận nền giáo dục của Hoàng Gia. 

Đức Phật đã đi con đường này, năm mười chín tuổi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni rời khỏi gia đình, ra đi tham học, tiếp xúc với nhiều Tôn Giáo, tiếp xúc với nhiều nhà khoa học, tư tưởng của Ngài đã thay đổi, môi trường không giống nhau, Ngài không trở về làm Quốc Vương nữa. Sau khi khai ngộ Ngài bèn giảng dạy, công đức dạy học rất lớn, ba loại bố thí này đã đạt đến đỉnh cao.

Thứ nhất là bố thí tài.

Đức Phật Thích Ca Mâu Ni không tiếp nhận bất cứ sự cúng dường nào, tài gì?

Bố thí nội tài, nghĩa là cơ thể, tinh thần, trí huệ, sức lực, Ngài đã bố thí những thứ này. Quả báo bố thí nội tài, so với ngoại tài tiền bạc, vượt trội hơn không biết bao nhiêu lần.

Ngoại tài không thể so với nội tài. Đó là bố thí nội tài. Hàng ngày giảng Kinh thuyết pháp là bố thí pháp. Giúp con người giải quyết những vấn đề nghi nan tạp chứng đó là bố thí vô úy. Hàng ngày Ngài làm công việc này, làm suốt bốn mươi chín năm, viên mãn rồi. Quý vị nghĩ xem, một đời Ngài đã tích được bao nhiêu công đức. Không ai có thể sánh bằng Ngài.

Vì sao Ngài phải thị hiện như vậy?

Ngài làm cho chúng ta xem đấy.

Ngạn ngữ có câu: Chuyên môn xem phong cách, không chuyên môn xem tấp nập, giới không chuyên môn chẳng nhận ra, nhưng người chuyên môn thì thấy rõ ràng minh bạch.

Thấy được rõ ràng rồi sẽ có sự lựa chọn, đó là gì?

Là sự chọn lựa của trí huệ. Có thể nói rằng tôi vô cùng may mắn, cũng có nghĩa là gặp duyên thù thắng. Bản thân tôi không có năng lực lựa chọn, nhưng thầy giáo lựa chọn cho tôi. Bản thân tôi có lợi thế là biết nghe lời.

Cho nên khi ở Đài Loan quen biết ba vị thầy, ba vị thầy này dạy tôi, tôi vô cùng biết ơn. Khi đó tôi không hề cúng dường cho ba vị thầy này, không hề nộp một xu tiền học phí nào. Thầy Phương đặc biệt dành thời gian, lợi dụng vào ngày chủ nhật, mỗi tuần hai tiếng đồng hồ, học trò chỉ có một mình tôi.

Lúc đó đời sống sinh hoạt của tôi khó khăn, thầy ấy biết, không nộp cho thầy một xu nào cả, vô cùng cám ơn thầy. Đối với Chương Gia Đại Sư cũng như vậy, tôi cũng không hề cúng dường cho Ngài một xu nào, theo học với Ngài ba năm. Sau khi Ngài viên tịch, tôi theo học với thầy Lý, khi đó tôi đã thôi việc rồi, đôi khi thầy Lý còn giúp cho tôi nữa.

***