TẤT CẢ CÁC PHÁP TỪ TÂM TƯỞNG SANH NÊN LIỀN BIẾN HIỆN RA CẢNH GIỚI

TẤT CẢ CÁC PHÁP TỪ TÂM

TƯỞNG SANH NÊN LIỀN BIẾN

HIỆN RA CẢNH GIỚI

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Trong sáu Ba la mật thì bát nhã Ba la mật là thấy ra, năm độ còn lại đều là buông xả, các bạn thử nghĩ đúng hay không?

Bố thí là buông xả tâm tham.

Trì giới là buông xả niệm ác.

Nhẫn nhục là buông xả sân hận, buông xả tật đố.

Tinh tấn là buông xả giải đãi lười nhác.

Thiền định là buông xả tán loạn. Toàn bộ là buông xả.

Bát nhã là biết rất rõ ràng, biết rất minh bạch.

Sáu Ba la mật quy nạp lại chính là bốn chữ nhìn thấu, buông xả. Chúng ta phải thật làm. Những danh tướng Kinh Luận này tuyệt đối không phải đọc qua là xong.

Đọc qua là quá khứ rồi. Bạn thật sự thấy rõ ràng, thấy minh bạch rồi, thật buông xả thì tội lỗi của bạn sẽ không còn nữa, không thể không trường sinh.

Trường sinh là Vô Lượng Thọ. Cho nên, muốn cầu trường sinh, muốn cầu phước báo thì nhất định phải cầu từ trên tâm địa. Tâm sanh vạn vật.

Trong Kinh Phật nói: Tâm sanh thì các pháp sanh. Phần trước chúng ta cũng đã học qua tất cả pháp từ tâm tưởng sanh. Phật Pháp là nội học. Bên trong viên mãn rồi thì cảnh giới bên ngoài liền thuận tâm, cho nên nói tâm tưởng sự thành. Trong Phật Pháp nói nhất định là chính xác.

Bạn nghĩ ác thì việc ác thành, bạn nghĩ thiện thì việc thiện thành, bạn nghĩ Phật thì thành Phật, bạn nghĩ tham sân si mạn thì ba đường ác thành, tâm tưởng sự thành mà. Bạn nghĩ tham thì thành ngạ quỷ, nghĩ sân hận tật đố thì thành địa ngục.

Mười pháp giới y chánh trang nghiêm từ đâu mà có?

Từ trong tâm của chính bạn nghĩ ra vậy. Tất cả pháp từ tâm tưởng sanh, nên liền biến hiện ra cảnh giới.

Sự việc nó đã là như vậy thì tại sao không nghĩ Phật mà lại nghĩ khác?

Nghĩ Phật liền làm Phật. Tâm nghĩ Phật, miệng niệm Phật, thân làm những việc Phật làm, miệng nói ngôn ngữ của Phật thì người này đã thành Phật rồi.

***