NGOÀI VIỆC NIỆM PHẬT RA BẠN CÒN ĐI TÌM PHÁP MÔN NÀO NỮA KHÔNG? KHÔNG CÓ ĐƯỜNG LỐI KHÁC ĐỂ ĐI

NGOÀI VIỆC NIỆM PHẬT RA BẠN CÒN

ĐI TÌM PHÁP MÔN NÀO NỮA KHÔNG?

KHÔNG CÓ ĐƯỜNG LỐI KHÁC ĐỂ ĐI

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Phật Giáo mọi người đều đã biết, Phật Giáo đề xuất ra tổng cương lĩnh, tổng nguyên tắc này từ bi chính là phương tiện.

Phật Giáo là gì?

Phật Giáo là từ bi vi bổn, phương tiện vi môn, từ bi tận hư không khắp pháp giới.

Phương tiện là gì?

Phương tiện chính là làm thế nào để từ bi được thực tiễn, phương pháp thực tiễn thích hợp nhất gọi là phương tiện. Tiện là tiện nghi, phương là phương pháp, dùng từ ngữ đơn giản để nói chính là phương pháp thích hợp nhất làm cho từ bi của bạn được thực tiễn.

Đây chính là Phật Pháp. Phật Pháp đáng được chúng sanh trong chín pháp giới tôn kính, tôn Phật là thầy của Trời người, tôn Phật Pháp Tăng là Tam Bảo.

Điều này là dựa vào cái gì?

Là dựa vào thiện xảo phương tiện, là dựa vào Phật Pháp có mục tiêu chân thật. Mục tiêu này chính là giúp đỡ tất cả chúng sanh phá mê khai ngộ. Ngộ, nhất định phải giúp đỡ cho bạn giác ngộ triệt để. Sự giác ngộ triệt để này chính là minh tâm kiến tánh.

Sau khi kiến tánh rồi, bạn sẽ thoát khỏi mười pháp giới, đương nhiên là thoát khỏi sáu cõi, thoát ly mười pháp giới sanh đến nhất chân pháp giới.

Thông thường mà nói là sanh đến Thế Giới Hoa Tạng, thân cận Tỳ Lô Giá Na Như Lai, bốn mươi phẩm vô minh đều được đoạn mất từ từ ở Thế Giới Hoa Tạng. Ở trong cảnh giới đó sẽ không còn khởi tâm động niệm, không còn phân biệt chấp trước nữa.

Trên Kinh Phật thường hay nói với chúng ta: Tất cả pháp từ tâm tưởng sanh. Tất cả pháp này chính là nói mười pháp giới y chánh trang nghiêm từ tâm tưởng sanh. Người ở nhất chân pháp giới thì không có vọng tưởng, phân biệt, chấp trước, không có khởi tâm động niệm, cho nên mười pháp giới cũng chẳng có, mười pháp giới liền biến thành nhất chân pháp giới.

Đạo lý chính là như vậy. Bạn vẫn còn khởi tâm động niệm, vẫn còn nghĩ ngợi lung tung thì bạn sẽ vĩnh viễn không có cách nào thoát khỏi mười pháp giới.

Mười pháp giới là từ tâm tưởng sanh. Nhưng mà ở đây lại có phiền phức, được, cái gì tôi cũng không nghĩ đến, cái gì cũng không nghĩ đến thì sanh về Trời Vô Tưởng, vẫn là rất phiền phức. Trời Vô Tưởng thuộc về tứ thiền, cũng rất là khó khăn.

Tại sao không phải thật sự chứng quả vậy?

Sanh vào Trời Vô Tưởng Thiên là sanh vào trong vô minh. Cái gì cũng không nghĩ đến thì trở thành vô minh rồi, cái gì cũng nghĩ đến thì trở thành vọng tưởng, cho nên khó, bạn không rơi vào vọng tưởng thì lại rơi vào trong vô minh. Cho nên Phật dạy chúng ta giác ngộ, sau khi giác rồi không rơi vào hai bên thì gọi là trung đạo.

Không rơi vào vọng tưởng thì bạn đã vượt qua mười pháp giới, không rơi vào vô minh thì vượt qua Trời Tứ Thiền. Chữ vô ngã này chúng tôi xin giới thiệu đến chỗ này, nói tóm lại là vô cùng quan trọng, không thể nói qua loa.

Chúng ta đều rất hoan hỷ khi đọc Kinh Kim Cang, nửa phần phía trước là vô ngã tướng, vô nhân tướng, vô chúng sanh tướng, vô thọ giả tướng.

Nửa phần ở phía sau ý nghĩa càng sâu hơn: Vô ngã kiến, vô nhân kiến, vô chúng sanh kiến, vô thọ giả kiến.

Kiến là gì?

Chính là ý niệm mà chúng ta hiện đang nói. Không những là vô ngã tướng, mà ý niệm của ta cũng không có, sự công phu càng cao hơn. Đây là nhập môn của Phật Pháp đại thừa.

Sở dĩ chúng ta bị tự tư tự lợi, danh văn lợi dưỡng làm hại, ngũ dục lục trần mê hoặc, làm hại, bên trong thì khởi tham sân si mạn, những thứ này mà không buông xả triệt để thì sự vô ngã này nhất định không thể thực hiện được. Vô ngã làm không được thì bạn không thể nhập vào pháp đại thừa. Sau này bạn mới hiểu được là quá khó.

Xưa nay Tổ Sư Đại Đức dạy cho chúng ta, ngoài việc niệm Phật ra bạn còn đi tìm pháp môn nào nữa không?

Không có đường lối khác để mà đi. Bạn thật sự biết được tám mươi bốn ngàn pháp môn, vô lượng pháp môn thật là khó, bạn phải quyết một lòng thật thà mà niệm A Di Đà Phật, cầu A Di Đà Phật tiếp dẫn vãng sanh, sanh đến Thế Giới Tây Phương Cực Lạc bạn liền nhập vào địa vị Bồ Tát.

Đến cuối cùng là đạt được đẳng cấp Bồ Tát nào?

Không cần phải bận tâm, Thế Giới Tây Phương Cực Lạc không có can hệ gì.

Tại sao vậy?

Vì bổn nguyện oai thần của A Di Đà Phật sẽ gia trì cho bạn. Phàm Thánh Đồng cư độ hạ hạ phẩm vãng sanh, một phẩm phiền não vẫn chưa đoạn nhưng bạn vẫn là A duy việt trí Bồ Tát. Điều này quá tuyệt vời.

A duy việt trí Bồ Tát là đại thừa Thất địa trở lên, chính là nói bạn đã đến Thế Giới Cực Lạc thì trí huệ, thần thông và phước báo của bạn cùng với Thất địa Bồ Tát là như nhau, không phải là do bản thân bạn tu được mà là hưởng phước của A Di Đà Phật.

Một mặt là hưởng phước của A Di Đà Phật, một mặt tự mình tu hành, đợi đến khi bản thân mình tu đến Thất địa thì hưởng phước do chính bản thân mình tu được, vậy là không phải hưởng phước của A Di Đà Phật nữa.

Cho nên đến được nơi đó bao giờ cũng có một khoảng thời gian phải nương nhờ vào A Di Đà Phật. Điều này thì mười phương thế giới sát độ của Chư Phật không có được, chỉ có Thế Giới Tây Phương mới có. Đây là một Thế giới đặc biệt, một pháp môn đặc biệt.

***