HIỆN TẠI LÀ NẰM MƠ, TRONG MƠ,
QUÝ VỊ CHỚ CHO LÀ THẬT, QUÝ VỊ
CHO LÀ THẬT QUÝ VỊ SẼ KHỔ THÔI
Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
Phật Môn chúng ta nói ngũ uẩn chính là nói điều này. Niệm niệm thành hình là sắc ở trong năm uẩn. Hình đều có thức là thọ, tưởng, hành, thức ở trong năm uẩn. Bất cứ một hiện tượng vật chất nào, niệm niệm thành hình hiện tượng vật chất này, tức là lượng tử mà các nhà lượng tử lực học hiện đại đã phát hiện, còn nhỏ hơn cả lạp tử cơ bản.
Họ cũng gọi nó là tiểu quang tử, thời gian tồn tại rất ngắn, chúng ta không thể nào nhìn thấy được, kính hiển vi tốt nhất cũng nhìn không thấy được. Thứ mà quý vị có thể nhìn thấy được là hiện tượng tích lũy. Hiện tượng riêng lẻ của nó quý vị không thể nào nhìn thấy được. Hiện tại chúng ta tính toán như thế nào.
Một khảy móng tay là ba trăm hai mươi triệu, hiện tại khoa học chúng ta dùng giây để làm đơn vị, một giây có thể khảy được mấy lần?
Tôi có thể khảy được bốn lần, tôi tin rằng người có khả năng hơn tôi họ có thể khảy năm lần.
Nếu như khảy năm lần, nhân thêm năm lần nữa là một ngàn sáu trăm triệu, trong một giây một ngàn sáu trăm triệu, quý vị có thể nhìn thấy không?
Không thể nào nhìn thấy được. Hiện tượng vật chất và hiện tượng tinh thần đều là như vậy.
Cho nên quý vị mới hiểu được trong Kinh Điển đại thừa nói với chúng ta: Phàm có hình tướng đều là hư vọng, nói không sai chút nào.
Nó tồn tại hay không?
Không tồn tại. Ở đây nói lời chân thật với quý vị. Vì thế quý vị nhất định không được mê lầm ở trong huyễn tướng đó. Phật Kinh nói rất nhiều ví dụ, trong ví dụ nhiều nhất là mộng, mộng huyễn bào ảnh, lúc nằm mơ dường như có, lúc tỉnh lại thì cái gì cũng không có.
Vậy chúng ta hiện tại là gì?
Hiện tại là nằm mơ, trong mơ, quý vị chớ cho là thật, quý vị cho là thật quý vị sẽ khổ thôi.
Cho là thật thì sao?
Cho là thật thì tạo nghiệp. Quý vị tạo nghiệp như vậy là oan uổng rồi, tạo nghiệp liền có quả báo, cho nên tạo nghiệp là oan uổng, thọ báo cũng là oan uổng. Tạo nghiệp bất thiện giống như nằm mơ ác mộng vậy, sợ đến nỗi toàn thân mồ hôi lạnh, tỉnh lại rồi hóa ra là một giấc mộng, không phải là thật.
Lục đạo phàm phu ngày ngày đều làm những việc ngốc nghếch này, ngày ngày đang nằm mơ ác mộng. Ban ngày thì nằm mơ giữa ban ngày, xưa nay chưa từng tỉnh lại.
Người tỉnh táo là như thế nào?
Phật Bồ Tát đã tỉnh rồi, họ không còn nằm mơ nữa. Họ biết được tất cả hiện tượng đều là giả, thân mình cũng là giả. Bản thân phân biệt chấp trước khởi tâm động niệm cũng là giả, không có gì là thật. Người này giác ngộ rồi, người này đã giải thoát rồi, người này được đại tự tại rồi.
Chúng ta xưng họ là Phật, xưng họ là Bồ Tát. Cho nên quý vị có thể nhìn ra được chân tướng thế gian, chân tướng này trong Kinh Bát Nhã nói thật tướng chư pháp. Điều Bồ Tát Di Lặc nói chính là thật tướng chư pháp, không phải là bảo quý vị, nếu quý vị thấy như vậy là đúng rồi.
Không phải, sự thật của nó là như vậy. Thật hiếm có ngày nay các nhà lượng tử lực học đã nói ra cho chúng ta, những gì họ phát hiện được nói ra bản báo cáo này và những điều trong Kinh Phật nói giống y như nhau.
Ba ngàn năm trước trong Kinh Phật đã nói, ba ngàn năm sau những nhà khoa học này phát hiện, chứng tỏ những điều Phật giảng là thật không phải là giả dối.
Nhưng những nhà khoa học này vẫn không thể kiến tánh, vẫn là một phàm phu, chẳng qua họ rất thông minh, hiểu được chân tướng sự thật, họ vẫn còn tạo nghiệp, họ không tạo ác nghiệp, họ tạo thiện nghiệp. Nói cách khác, đời sau thành phần sanh thiên tương đối nhiều, họ không thể thành Phật.
Vì sao vậy?
Những thứ họ hiểu được là giải ngộ không phải là chứng ngộ, là dùng phương pháp số học để suy lý, sau đó dùng thiết bị khoa học để chứng minh. Cho nên đây là thuộc về tri thức không phải là trí tuệ.
Phật làm sao mà phát hiện được?
Phật không phải dùng số học, không dùng toán học, Phật cũng không cần dùng thiết bị. Phật dùng là thiền định thâm sâu, từ trong định mà nhìn thấy. Ngài không khởi tâm không động niệm, không phân biệt, không chấp trước, chân tướng sự thật này liền hiện tiền. Tận mắt nhìn thấy rồi, vậy mới thực sự lợi ích.
Được lợi ích gì?
Sáu căn tiếp xúc với cảnh giới sáu trần, thực sự có thể làm được không khởi tâm không động niệm, khởi tâm động niệm đều không còn nữa, thì làm gì có phân biệt chấp trước.
Đây gọi là thành Phật. Phật, giống như Phật Thích Ca Mâu Ni năm xưa tại thế vậy, ba mươi tuổi thị hiện cho chúng ta đại triệt đại ngộ, minh tâm kiến tánh, gọi là thành đạo, trí tuệ khai mở rồi, từ đó về sau Ngài liền bắt đầu dạy học, dạy một đời đến bảy mươi chín tuổi viên tịch, nói là giảng Kinh hơn ba trăm hội, thuyết pháp bốn mươi chín năm, điều này chúng ta phải hiểu cho rõ ràng. Phật Thích Ca Mâu Ni một đời làm giáo dục.
Đệ tử Phật ngày nay không nghiên cứu Kinh Giáo, không chịu nghiêm túc học tập, không chịu theo việc dạy học, đây không phải là đệ tử Phật. Bỏ mất giáo dục đó chính là làm việc mê tín.
Mê tín làm sao có thể tồn tại mấy ngàn năm được?
Không thể nào. Đặc biệt là hiện nay trong thời đại khoa học thay đổi từng ngày, con người không tin tưởng nữa, cho nên Tôn Giáo suy rồi. Tháng sáu năm nay chúng tôi thăm viếng Va Ti Can, gặp mặt Giáo Hoàng La Mã, cùng đối thoại với những đại hồng y này, bàn đến những vấn đề này.
***