ĐÂY LÀ GIÁO DỤC LUÂN LÝ, ĐẠO ĐỨC, NHÂN QUẢ

ĐÂY LÀ GIÁO DỤC LUÂN LÝ,

ĐẠO ĐỨC, NHÂN QUẢ

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Nếu muốn có trí huệ, trước hết hãy coi nhẹ bản ngã, quý vị bắt đầu làm từ đây. Biết tôn trọng người khác, thương yêu người khác. Học tập tứ đức trong Hoàn Nguyên Quán, tùy duyên diệu dụng.

Thật sự học được tùy duyên diệu dụng, ba khoa trước trong Hoàn Nguyên Quán, không thể không biết. Phải lấy tiêu chuẩn này để nhìn vũ trụ, nhìn vạn pháp, nhìn chúng sanh, từ một thể hiện ra hai tướng, đó là y báo và chánh báo. Y báo cũng tốt, chánh báo cũng tốt, đều có ba loại đặc thù.

Một là chu biến pháp giới, bởi vì ba loại hiện tượng đều không rời khỏi định luật dao động này, tất cả là dao động sanh ra hiện tượng. Dao động này chu biến pháp giới, hết thảy chúng sanh trong pháp giới, tất cả đều nhận được tin tức này. Thân thể của chúng ta, tư tưởng của chúng ta là trạm phát dao động, đồng thời cũng là trạm thu nạp.

Hết thảy chúng sanh trong mười phương, dao động của họ, mỗi tế bào trong thân thể chúng ta, chấm nhỏ của sợi lông, hạt bụi đều nhận được mà không chút tạp loạn, máy vi tính so với nó cũng thua xa.

Vì sao chúng ta không cảm nhận được?

Không cảm nhận được là cơ quan của chúng ta đang bị trục trặc, chúng ta phát ra không có trục trặc, bộ phận thu tin của chúng ta có trục trặc. Chúng ta có khởi tâm động niệm, có phân biệt, có chấp trước. Cho nên chúng ta nhận được tin tức trong mười phương, không có phản ứng.

Nếu chúng ta buông bỏ hết phiền não tập khí, hồi phục thanh tịnh bình đẳng giác, những tin tức nhận được mọi lúc mọi nơi, hoàn toàn hiểu rõ, trí huệ minh liễu, thấy được vạn pháp đều không, quý vị chắc chắn biết được nó là vô sở hữu, tất cánh không, bất khả đắc.

Cho nên tuy đối diện với tất cả pháp, nhưng ở trong tất cả pháp là như như bất động, đây gọi là diệu dụng. Rõ ràng, minh liễu, như như bất động, đây gọi là diệu dụng.

Sống trên thế gian này, khởi tâm động niệm, ngôn ngữ tạo tác của chúng ta, đều làm gương tốt cho mọi người trong xã hội. Tuy mỗi ngày làm gương tốt cho họ, trên thực tế chưa bao giờ khởi tâm động niệm, không có phân biệt chấp trước, rất tốt.

Giống như Thế Giới Cực Lạc, không phải có ý làm như thế, tự nhiên như vậy, đây là sự biểu lộ của tánh đức, tự nhiên hiển lộ ra. Ở Cõi Thường tịch quang như thế, ở Cõi Thật báo như thế, thì ở đây cũng y như vậy, không hai không khác. Khi quý vị thật sự khế nhập rồi, quý vị sẽ cười. Phật Thích Ca Mâu Ni nói những danh tướng này nhiều lần như vậy, nói nghe rất hay.

Có phải là chân tướng sự thật hay không?

Nói phải cũng được, nói không phải cũng được.

Nói phải, thế nào là phải?

Nghĩa là hằng thuận chúng sanh.

Nói không phải thì sao?

Là cảnh giới thân chứng, quá vi diệu. Người thật sự khế nhập cảnh giới, Phật Thích Ca Mâu Ni đang biểu diễn, trong lòng quý vị sẽ cười Ngài, nụ cười này giống như lúc Thế Tôn còn tại thế niêm hoa vi tiếu, chỉ có Tôn Giả Ca Diếp hiểu được, người khác không hiểu, quá vi diệu. Nếu chúng ta muốn vào cảnh giới này, thì không thể không đọc, không thể không nghe.

Vì sao vậy?

Vì phần lớn là từ pháp môn này ngộ nhập. Cho nên khi Phật Thích Ca Mâu Ni còn tại thế, bốn mươi chín năm giảng Kinh thuyết pháp, đạo lý là ở chỗ này. Biện pháp khác chỉ là thiểu số, biện pháp này chắc chắn là đa số.

Dạy học, không chỉ có Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, quý vị thấy tất cả Tôn giáo trên thế giới, người sáng lập Tôn giáo đều là dạy học, nếu họ không dạy học, thì lấy đâu ra Kinh Điển?

Kinh Điển chính là lời dạy của họ được ghi lại, không rời việc dạy học. Nhưng thời gian dạy học của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni là dài nhất, ba mươi tuổi giác ngộ, bảy mươi chín tuổi viên tịch, suốt bốn mươi chín năm không một ngày rảnh rỗi, ngày ngày dạy, ngày ngày giảng, làm không biết mệt.

Gesu dạy học được ba năm thì bị người hại chết, Mục Hãn Mặc Đức dạy học hai mươi bảy năm, Ma Tây dạy học cũng được hai mươi đến ba mươi năm.

Quý vị quán sát kỹ xem, hình thức sớm nhất của Tôn Giáo, đều là giáo dục xã hội, giáo dục phổ thế, đây là đối với một số đại chúng, đều khuyên bảo mọi người bỏ ác tu thiện, cải tà quy chánh, đoan chánh tâm niệm, dạy điều này. Đây là giáo dục luân lý, đạo đức, nhân quả.

Số ít người căn tánh lanh lợi, hàng thượng căn, thượng thượng căn, Đức Phật giúp họ thăng tiến, giúp họ thăng tiến đến A La Hán, thăng tiến đến Cõi Thật báo, thăng tiến đến Cõi Thường tịch quang. Đây là số ít người. Sự học không bờ bến.

Vào được Cõi Thường tịch quang là đắc đại viên mãn. Trí huệ viên mãn, đức năng viên mãn, tướng hảo viên mãn, lúc này cùng với hết thảy chúng sanh trong biến pháp giới hư không giới, tự nhiên khởi tác dụng cảm ứng đạo giao. Chúng sanh có cảm, cầu Phật Bồ Tát giúp đỡ, Phật Bồ Tát có ứng. Cảm của chúng sanh là có tâm, nhưng ứng của Phật Bồ Tát là không có ý.

Vì sao vậy?

Bởi pháp thân Bồ Tát đều đã chuyển thức thành trí rồi, ý ở trong thức, cho nên không có ý, không có dụng ý, ý muốn nói là không có khởi tâm động niệm, không có phân biệt chấp trước, dùng chân tâm. Chúng sanh trong mười pháp giới còn dùng vọng tâm, điều này quý vị cần phải biết.

Lục đạo là vọng tâm, pháp giới Tứ Thánh là vọng tâm, vì sao vậy?

Vì chưa thể chuyển tám thức thành bốn trí, nếu đã chuyển thức thành trí, thì họ không còn ở trong mười pháp giới, họ đã lên cao rồi, họ đã lên đến Cõi Thật báo rồi. Cõi Thật báo, trong bộ Kinh này nói là thân pháp tánh, cõi pháp tánh. Đây là thật, không phải giả. Mười pháp giới trở xuống toàn là giả, không phải thật. Điều này không thể không hiểu rõ.

***